Cáo và Dê ConNgày xưa, có một chú Dê Con đang nhú sừng. Nghĩ rằng mình đã lớn và có thể tự lo cho bản thân được nên vào một buổi chiều, khi đàn dê từ đồng cỏ bắt đầu quay về chuồng và Dê Mẹ cất tiếng gọi con về, nhưng Dê Con chẳng thèm nghe mà cứ nhẩn nha tiếp tục gặm cỏ non. Quảng cáo
0:00
/
2:11
Chọn giọng đọc
![]() ![]() Đọc truyện: Cáo và Dê ConNgày xưa, có một chú Dê Con đang nhú sừng. Nghĩ rằng mình đã lớn và có thể tự lo cho bản thân được nên vào một buổi chiều, khi đàn dê từ đồng cỏ bắt đầu quay về chuồng và Dê Mẹ cất tiếng gọi con về, nhưng Dê Con chẳng thèm nghe mà cứ nhẩn nha tiếp tục gặm cỏ non. Lát sau, khi nó ngẩng đầu lên thì đàn dê đã về hết. Nó chỉ còn lại một mình. Mặt trời đang lặn xuống. Bóng cây đổ dài trên mặt đất. Một cơn gió nhẹ lạnh run lướt qua đồng cỏ rít lên những âm thanh đáng sợ. Dê Con rùng mình sợ hãi khi nghĩ đến tên Cáo khủng khiếp. Nó bắt đầu chạy lung tung khắp cánh đồng, kêu be be gọi mẹ. Nhưng mới được một lát, tên Cáo bỗng xuất hiện gần một bụi cây. Dê Con biết là mình chẳng còn nhiều hi vọng gì nữa. “Cháu xin ông, ông Cáo,” Dê Con run rẩy nói, “cháu biết là ông sẽ ăn thịt cháu. Nhưng trước khi ăn, xin ông hãy thổi kèn lên giúp cháu, vì cháu muốn được nhảy múa cho vui vẻ trước khi chết." Cáo thấy trước khi ăn được nghe nhạc một chút thì cũng thú vị, nên nó liền lấy kèn thổi cho Dê Con nhảy múa tưng bừng. Trong lúc đó, đàn dê đang trên đường trở về chuồng. Giữa buổi chiều im ắng, tiếng kèn của Cáo được gió thổi đi xa. Mấy chú chó chăn dê vểnh tai lắng nghe. Chúng liền nhận ra bài Cáo vẫn thường hát trước khi ăn. Thế là chỉ một loáng, chúng đã phóng như bay trở lại cánh đồng cỏ. Cáo đột ngột ngừng thổi và bỏ chạy, nhưng không còn kịp nữa vì lũ chó đã đến gần, nó bèn trách mình sao ngu ngốc đi thổi kèn để làm vui lòng Dê, thay vì để tâm đến món mồi ngon của mình. Bài học rút raKhi gặp khó khăn, hãy bình tĩnh và suy nghĩ:
Sự kiêu ngạo và tự tin quá mức sẽ phải trả giá:
Đố vui qua truyện Cáo và Dê Con
|